Kỳ 1: Chuyện kinh dị ở làng giết mổ gia súc
Sau khi chứng kiến cảnh giết trâu kinh hãi ở làng Phúc Lâm (Việt Yên, Bắc Giang), tôi gặp lại phó thôn Đỗ Văn Khuyến. Ông Khuyến bảo rằng: “Ngẫm cho cùng, việc mổ trâu quả thực kinh hãi. Bao năm làm nghề, đến lúc cuối đời, tôi mới nhận ra nên bỏ cái nghề giết mổ này càng sớm càng tốt. Và tôi đã thực hiện được. Không chỉ vậy, nhiều gia đình ở làng cũng đã bỏ nghề”.
Theo ông Khuyến, thập kỷ 80 của thế kỷ trước, có tới 90% số hộ dân dính dáng đến chuyện sát hại con trâu. Tuy nhiên, nghề mổ trâu ngày càng mai một. Hiện tại, cả làng với 500 hộ dân, chỉ còn cỡ 50 lò mổ. Số lượng trâu bỏ mạng ở làng Phúc Lâm cũng ít hơn xưa.
Theo ông Khuyến, ngoài việc người Phúc Lâm nhận ra rằng, không thể làm giàu bằng nghề mổ trâu, thì có nhiều trường hợp bỏ nghề vì sợ hãi những chuyện tâm linh. Người Phúc Lâm làm thịt toàn bộ con trâu chỉ bằng chiếc dao nhỏ xíu này. Những ngày đầu năm, rằm tháng 7, người dân Phúc Lâm đều nô nức lên chùa cúng bái, đốt vàng mã, giải hạn cho gia đình mình. Thế nhưng, ở làng, vẫn xảy ra những chuyện không vui, khiến lòng người hoang mang. Ông Khuyến chỉ nói vậy, chứ ông không dám nêu tên gia đình nào, bởi vấn đề này rất nhạy cảm.
Tìm hiểu ở làng Phúc Lâm, tôi được biết, có khá nhiều những cái chết bí ẩn ở ngôi làng này. Có những cái chết ở gia đình mổ trâu thì người dân liên hệ với chuyện bị “oan hồn” loài trâu “báo oán”, song cũng có những cái chết liên quan trực tiếp đến con trâu, đặc biệt là bị trâu húc chết, thì khiến những người cầm dao mổ trâu cực kỳ sợ hãi.
Theo lời kể của người dân Phúc Lâm, 4 năm trước, nhà ông Đỗ K. vẫn là chủ lò mổ to nhất làng Phúc Lâm. Mỗi đêm, nhà ông K. hạ sát 15-17 con trâu lớn bé.
Đại gia đình nhà ông K. có 4 người con trai làm công việc này. Người trực tiếp mổ trâu, người quanh năm suốt tháng lang bạt ở miền núi, để tìm những con trâu béo, nhiều thịt, thậm chí sang tận Lào, Capuchia để lựa trâu. Hàng chục lái buôn khắp cả nước sục sạo khắp nơi mới cung cấp đủ trâu cho lò mổ nhà ông K.
Cứ độ 12 giờ đêm, một chiếc xe tải cỡ lớn lại chở mười mấy con trâu đến cổng lò mổ nhà ông. Với bề dày mấy chục năm giết mổ, đã có hàng vạn con trâu bỏ mạng ở nhà ông này. Những người tin vào tâm linh cho rằng, sát khí ở mảnh đất nhà ông K. tỏa ra rất nặng.
Làng mổ trâu Phúc Lâm. Bữa đó, cũng như mọi ngày, chiếc xe tải chở 15 con trâu từ mãi Hà Giang về, đỗ trước cổng lò mổ. Lần lượt từng con trâu bị hạ sát. Đến con trâu cuối cùng thì xảy ra chuyện lạ. Mấy người thay nhau kéo, nhưng con trâu nhất quyết không chịu xuống khỏi thùng xe tải, cứ ghì lại. Tức mình, cả chục người xông vào, trói nghiến con trâu lại rồi vần xuống khỏi xe tải.
Khi vần trâu xuống xe, cởi trói, nhưng con trâu không chịu đứng lên, mà hai chân trước cứ quỳ xuống như phủ phục. Nó không rống lên, không giãy dụa nữa, nhưng nước mắt ứa ra.
Một số người thấy con trâu có biểu hiện như vậy thì ngăn cản việc giết nó. Người làng Phúc Lâm vẫn tin rằng, những con trâu có biểu hiện như thế là có tính linh, tức nó mang linh hồn con người, có kiếp trước là con người. Những con trâu như thế thường hiền lành, chịu khó cày bừa, thân thiện với con người và những thợ mổ tin vào thế giới tâm linh thường không giết hại nó.
Tuy nhiên, ông K. không tin vào chuyện đó. Mấy chục năm làm nghề, gia đình ông mỗi ngày thêm giàu có, chưa ai bị trâu “báo oán”, nên ông không tin, không sợ. Sau một lát bàn cãi, thì con trâu này cũng toi mạng.
Điều kinh dị như dự đoán xảy ra ngay khi giết hại con trâu kỳ lạ này. Con trâu bị hạ sát vào tháng 2, thì đến tháng 4, người con trai của ông K, sinh năm 1968 tự dưng lăn đùng ra chết.
Điều lạ lùng là anh này không theo nghề mổ trâu của gia đình. Được ăn học tử tế, anh này tạo lập cuộc sống ở Hà Nội và làm cán bộ khá to. Bình thường, anh này không có bệnh tật gì cả. Thế nhưng, một hôm, đang ngồi xem tivi trong nhà, anh đột nhiên anh kêu mệt nên vào giường ngủ. Nửa đêm, anh lên cơn co giật. Gia đình đã đưa đi viện, nhưng không cứu được.
Cảnh tượng mổ trâu ở Phúc Lâm. Ảnh internet. Cái chết của anh này khiến gia đình hoang mang. Bà vợ ông K. đi xem bói, thầy phán rằng gia đình bị một “oan hồn báo oán”. Lúc này, gia đình ông K., mới liên hệ đến việc giết hại con trâu nọ.
Khi trình bày điều này, thì ông thầy bói khẳng định chắc chắn là do linh hồn con trâu “báo oán”. Vợ ông K. cúng bái ghê lắm, sắm đủ các loại lễ, tốn kém hàng trăm triệu đồng. Thậm chí, vợ ông K. mời cả giá đồng về nhà cúng giải hạn, siêu thoát cho "linh hồn" con trâu.
Thế nhưng, sự cố gắng của bà không mang lại hiệu quả. Thời gian ngắn sau đó, một người con nữa của ông K. đột nhiên trở nên ốm yếu. Anh này vốn rất khỏe mạnh, mổ trâu nhanh thoăn thoắt, giỏi nhất nhà, nhưng cơ thể cứ ốm yếu dần.
Nhiều gia đình ở Phúc Lâm đã bỏ nghề mổ trâu vì sợ chuyện tâm linh. Gia đình đưa đi khắp các bệnh viện điều trị nhưng không hiệu quả. Thời gian ngắn sau thì anh trút hơi thở cuối cùng. Gia đình giữ bí mật, nên hàng xóm không ai biết anh chết vì nguyên do gì. Vậy là, tin đồn bị “oan hồn” con trâu “báo oán” lại lan ra, khiến cả làng sợ hãi.
Đỉnh điểm của nỗi sợ hãi, là cái chết của cô con gái út. Cô con gái út của ông K. đang học đại học năm cuối ở Hà Nội. Gia đình giàu có, cô được đi học tử tế, không dính dáng gì đến công việc giết mổ trâu bò.
Thế nhưng, hồi giữa năm 2012, trên đường từ Hà Nội về thăm nhà, đang lái xe máy, thì chiếc xe tải mất phanh đâm thẳng vào cô. Gia đình đến nhận xác con gái mà bàng hoàng khủng khiếp. Cô con gái út xinh đẹp, giỏi giang, mà giờ chỉ còn nhận ra qua chiếc áo.
Sự việc chết chóc liên tiếp xảy đến với gia đình ông K., khiến ông không thể không để tâm đến những lời đồn của dân làng, lời khuyên can của thầy bói. Gia đình đã đi làm lễ ở rất nhiều chùa, gặp rất nhiều thầy bói và đều nhận được lời khuyên như nhau, là gia đình cần phải làm lễ cầu siêu cho loài trâu, làm lễ giải hạn cho gia đình và bỏ ngay nghề giết mổ.
Chỉ trong 2 năm, gia đình ông K. mất 3 mạng người, quả là một mất mát quá lớn. Bao năm mổ trâu, thu về bao nhiêu tiền bạc, cũng không bù lại được những mất mát khủng khiếp như thế.
Đến lúc này, thì ông K. và những người con của mình, không còn đủ dũng cảm cầm búa đập chết loài trâu và lột da, moi bụng chúng nữa. Đại gia đình ông K. đã quyết tâm bỏ nghề. Thậm chí, những người con dâu, vốn chỉ làm nghề buôn da, đổ mối thịt trâu cũng bỏ luôn nghề. Đại gia đình ông không dám dính dáng gì đến con trâu nữa. Cứ ngày rằm, mùng 1, đại gia đình lại đến chùa Phúc Lâm tụng kinh, gõ mõ, nhờ thầy cúng bái giải hạn.
Sau sự việc khủng khiếp ấy, không chỉ gia đình ông K., mà mấy hộ gia đình ở cạnh cũng sợ hãi, đóng cửa luôn lò mổ trâu.
Còn tiếp…