Vợ chồng anh Đặng Xử Linh, 45 tuổi và chị Nguyễn Thị
Sáu, 42 tuổi, nông dân ở Đội 3, thôn Ốc, xã Thăng Long, huyện Nông Cống, tỉnh
Thanh Hóa. Anh chị có ba người con, con trai cả Đặng Xử Nam, 22 tuổi, bộ đội tại
ngũ; con gái thứ hai Đặng Thị Hà 19 tuổi, và con thứ ba là Đặng Xử Bắc. Cậu bé
Bắc sinh ngày 22/7/1996, xấp xỉ 14 tuổi, mà người nhỏ thó, chỉ bằng một cậu con
trai tám chín tuổi.
Bắc ra đời được 13 ngày, thì ngày đêm không lúc nào ngừng
tiếng khóc. Người thì bảo cháu bị đẹn, người thì bảo khóc dạ đề, thôi thì gia
đình chạy chữa đủ kiểu, bé Bắc vẫn cứ khóc, khóc suốt 4 năm ròng, đến năm 2000
mới giảm. Bé lại bị bệnh do cơ thể phát nóng, suốt ngày người nóng, da đỏ lựng,
phải ngâm mình trong nước.
Sau đó đôi chân của Bắc lại bị nứt thịt, nhìn rõ
xương trắng hếu, khe nứt to đến mức cho lọt ngón tay. Lạ thay không chảy máu.
Cháu không thể vào lớp học được. Bố mẹ có đưa Bắc đi học lớp một, nhưng khóc
quá, sau hai tuần lễ thì thôi hẳn. Bắc được nhiều thầy lang cho là bị bệnh thấp,
Tây y không tìm ra bệnh.
Tháng 5/2006, thấy Bắc ốm quá, bố cho cháu đi bệnh viện.
Cháu đã ba lần chết đi sống lại. Bác sĩ nói với gia đình nên cho cháu về, để có
thể chết tại nhà, bệnh viện bó tay rồi. Trưa ngày 20/5/2006 bé Bắc lại chết ở
trên giường bệnh.
Ông nội khóc và bảo: “Cháu sống mà về với ông, chết thì về
sao được”. Bắc lại tỉnh lại. 11 giờ trưa hôm sau ngày 21/5 Bắc lại chết, “chết
đến đâu biết đến đó, chân tay xám ngắt, qua thân, rồi lên đến mặt” – ông Đặng Xử
Linh, bố Bắc kể. Rồi bé Bắc lại tỉnh. Rồi sống hẳn.
Ông Linh kể tiếp: Có ông Nguyễn Văn Sáu, 57 tuổi – mắc
bệnh tim, ở tình trạng phải bò, không đi được, qua chơi với Bắc. Cháu Bắc đòi
chữa bệnh cho ông Sáu. Ông Sáu nói: “Bệnh mi còn chưa chữa nổi, sao chữa được
cho tau” rồi để Bắc muốn làm gì thì làm. Bắc kéo chân ông mà xoa, từ đầu gối trở
xuống, một lúc sau ông Sáu cảm thấy chân tê tê. Sau dần, hết đau và ông đi được.
Ngày 1/6, ông Sáu và gia đình, tìm đến nhà cháu Bắc cảm ơn, bởi cháu đã chữa
lành bệnh.
Từ đó, tiếng đồn lan ra. Những người bệnh kéo đến, khẩn
khoản xin Bắc chữa bệnh và rất nhiều người khỏi. Người ta đến ngày nào cũng
đông. Sợ con đang ốm đau, chữa bệnh cho mọi người lại rất mệt, bố Bắc đã đưa
cháu đi khỏi địa phương một tháng liền. Khi trở về họ lại kéo đến yêu cầu Bắc
chữa bệnh, suốt từ năm 2006 cho đến nay.
Bắc còn có một vài điều “thần đồng” nữa như, đọc được
báo (người viết bài này đưa báo cho Bắc, cháu đọc mạch lạc, trừ chữ viết tắt).
Nhà không có máy tính, và cũng không ai biết sử dụng. Bắc đã tự thao tác được.
Bắc lái được ô tô, xe máy – bố Bắc kể.
Đây là một hiện tượng lạ, thiết nghĩ các nhà khoa học
và nhất là y học nên vào cuộc để xem thực hư câu chuyện như thế nào để có biện
pháp hướng dẫn dư luận.
Cậu bé Đặng Xử Bắc tại Hội nghị Trung tâm tiềm năng của con người - Ảnh: Nguyễn Dược
Trông cậu khá nhỏ bé so với tuổi 14 của mình - Ảnh: Nguyễn Dược
Những vết sẹo ở đôi chân Bắc - Ảnh: Nguyễn Dược
Bắc cùng với bố và các nhà báo - Ảnh:
Nguyễn Dược
Ý kiến bạn đọc
Chùa Thành Lạng Sơn Diên Khánh Tự