Khi thực tế này được phối hợp với bằng chứng khoa học
mới đây chúng ta có thể thay đổi cấu trúc và chức năng của bộ não bằng cách
trau dồi các tư tưởng mới, thì khái niệm chúng ta có thể đạt hạnh phúc do huân
luyện tâm dường như là một khả năng thực sư.
Nếu ta tình cờ gặp một người bị tên bắn, ta không nên
mất thì giờ băn khoăn xem mũi tên từ đâu bay đến, hay đẳng cấp xã hội của người
bắn, hay phân tích mũi tên được làm bằng gỗ nào, hay cách chế tạo đầu mũi tên.
Tốt hơn là ta phải nhắm ngay vào rút mũi tên ra. --Đức Phật Thích Ca Mâu Ni
Nay chúng ta quay về một số "mũi tên", những
trạng thái tiêu cực của tâm phá hoại hạnh phúc của chúng ta, và những thuốc giải
độc tương ứng của chúng. Tất cả trạng thái tinh thần tiêu cực gây chướng ngại
cho hạnh phúc của chúng ta, nhưng chúng ta lại bắt đầu bằng giận dữ, dường như
đó là một trong những chướng ngại lớn nhất.
Giận dữ được nhà hiền triết học
Stoic (Chịu đựng) Seneca mô tả là một cảm xúc ghê tởm và điên cuồng nhất trong
tất cả các cảm xúc". Hậu quả phá hoại của giận dữ và sân hận đã được chứng
minh bằng tài liệu bởi các công cuộc nghiên cứu mới đây. Đương nhiên ta không cần
bằng chứng khoa học để nhận biết những cảm xúc này có thể làm lu mờ sự suy xét
của chúng ta nhu thế nào, gây ra cảm giác khó chịu cùng cực hay tàn phá những mối
quan hệ cá nhân. Kinh nghiệm cá nhân có thể nói cho chúng ta biết điều đó.
Nhưng những năm gần đây, sự chứng minh bằng tài liệu những hậu quả thể chất tai
hại của giận dữ và thái độ thù địch ngày càng phổ biến. Nhiều cuộc nghiên cứu
cho thấy những cảm xúc này là nguyên nhân đáng kể của bệnh tật và chết non.
Những
nhà nghiên cứu như Bác Sĩ Redford Williams của Trường Đại Học Duke và Bác Sĩ
Robert Sapolsky của Trường Đại Học Stanford đã tiến hành việc nghiên cứu chứng minh
giận dữ, nổi nóng, và thù địch đặc biệt làm hại hệ thống tim mạch. Ngày càng có
quá nhiều bằng chứng về những hậu quả tai hại của thái độ thù địch, thực ra,
ngày nay nó được coi là một nhân tố nguy hiểm chính của bệnh tim, ít nhất cũng
ngang bằng hay lớn hơn những nhân tố truyền thống được công nhận như chất
cholesterol cao hay áp huyết cao.
Cho nên, một khi thừa nhận những hậu quả tai hại của
giận dữ và sân hận, câu hỏi kế tiếp là: Làm sao khắc phục chúng?
Vào ngày đầu tiên làm chuyên viên tâm lý cho một cơ sở
điều trị, tôi đang được chỉ đến văn phòng mới của tôi bởi một nhân viên hành
chính thì tôi nghe thấy tiếng kêu thét khủng khiếp vang lại từ cuối tòa nhà ...
"Tôi giận lắm"
"Nói to nữa lên"
"TÔI GIẬN LẮM"
"NÓI TO NỮA LÊN, CHỈ CHO TÔI. ĐỂ TÔI XEM"
"TÔI GIẬN LẮM! TÔI GIẬN LẮM!! TÔI GHÉT ÔNG!!! TÔI
GHÉT ÔNG!!!!"
Quả là thực đáng sợ. Tôi lưu ý nhân viên này rằng hình
như có điều gì như thể là nguy cấp cần phải được lưu ý tới ngay.
"Xin đừng lo lắng gì về việc ấy " cô ta cười.
Vừa mới có một buổi điều trị cho một nhóm người ở cuối tòa nhà - giúp cho bệnh
nhân tiếp xúc với cơn giận dữ của mình".
Vào cuối ngày hôm đó tôi gặp riêng bệnh nhân này. Bà
ta có vẻ mệt lử.
"Tôi cảm thấy dịu đi rất nhiều" bà ta nói,
" buổi điều trị thực tốt. Tôi cảm thấy hồ như tôi đã trút hết cả nỗi giận
dữ của tôi ra ngoài".
Tuy vậy vào buổi điều trị kế tiếp ngày hôm sau, bà ta
thuật lại " Tôi chắc rằng rút cuộc tôi chưa trút được hết tất cả giận dữ của
tôi ra ngoài. Ngay khi tôi ra về ngày hôm qua, khi vừa ra xe khỏi bãi đậu xe
thì một thằng xuẩn ngốc nào đó chặn đường tôi và tôi hết sức giận dữ. Và tôi
không ngớt nguyền rủa thầm thằng xuẩn ngốc này suốt dọc đường trở về nhà. Tôi
nghĩ rằng tôi cần phải có một vài buổi điều trị giận dữ nữa để có thể trút hết
nó ra ngoài."
Bắt tay vào chinh phục giận dữ và sân hận, Đức Đạt Lai
Lạt Ma bắt đầu bằng cách điều tra bản chất của các xúc cảm phá hoại ấy. Ngài giải
thích, "Nói chung, có nhiều loại cảm xúc tiêu cực hay khổ sở khác nhau,
như tự phụ, cao ngạo, ganh ghét, tham dục, tham lam, hẹp hòi vân vân... Nhưng ngoài
những loại ấy ra, giận dữ và sân hận được coi là tai họa lớn nhất vì chúng là
những chướng ngại lớn nhất cho việc phát triển từ bi và vị tha, và chúng phá hoại
đức hạnh và sự tĩnh lặng của tâm.
"Suy xét về giận dữ, có thể có hai loại. Một loại giận dữ có thể là tích cực. Có thể chủ yếu là do động cơ thúc đẩy của người ta. Có một số giận dữ do từ bi hay ý thức trách nhiệm thúc đẩy. Ở nơi giận dữ được thúc đẩy bởi từ bi, nó có thể được dùng làm sự thúc đẩy hay chất xúc tác cho một hành động tích cực.
Trong những hoàn cảnh ấy, cảm xúc của con người giống như
giận dữ có thể hoạt động như một sức mạnh dẫn đến hành động mau lẹ. Hồ như nó
thể tạo ra nghị lực làm cho người ta có thể hành động nhanh chóng và dứt khoát.
Nó có thể là một ynhân tố thúc đẩy mạnh mẽ. Cho nên, đôi khi loại giận dữ này
có thể là tích cực.
Tuy nhiên quá thông thường, là dù loại giận dữ này hồ như
có thể hoạt động là vật bảo vệ và mang lại thêm sinh lực, thì sinh lực ấy cũng
là mù quáng, cho nên cũng không chắc chắn nó sẽ trở thành xấy dựng hay phá hoại
lúc chung cuộc.
"Cho nên dù trong những trường hợp hiếm hoi, một
số loại giận dữ có thể là tích cực, nói chung, giận dữ dẫn đến cảm nghĩ xấu và
sân hận. Và trong chừng mực liên quan đến, nó chẳng bao giờ là tích cực cả. Nó
không có lợi ích gì cả. Nó bao giờ cũng hoàn toàn là tiêu cực.
"Chúng ta không thể khắc phục giận dữ và sân hận
chỉ bằng cách nén chúng xuống. Chúng ta cần tích cực trau dồi những thứ giải độc
cho sân hận như nhẫn nại và khoan dung. Theo kiểu mà ta đã nói trước đây, để có
thể trau dồi thành công nhẫn nại và khoan dung, bạn cần phải tạo ra lòng nhiệt
tình, một sự ham muốn mạnh mẽ tìm kiếm nó. Lòng nhiệt tình của bạn càng mạnh
thì khả năng chịu đựng những khó khăn gặp phải trong quá trình này càng lớn.
Khi bạn dân thân
vào tu tập nhẫn nại và khoan dung, trong thực tế, cái
đang xẩy ra là bạn dân thân vào cuộc chiến với giận dữ và sân hận. Vì là trong
tình trạng chiến đấu, bạn tìm chiến thắng, nhưng bạn cũng phải chuẩn bị khả
năng bị thua trận. Cho nên khi bạn lấm trận, bạn không nên bỏ qua thực tế là
trong tiến trình này bạn sẽ đương đầu đầu với nhiều vấn đề. Bạn phải có khả
năng chịu đựng gian khổ. Người chiến thắng được giận dữ và sân hận qua tiến
trình cam go như vậy là một anh hùng thực sự.
"Chính bằng điều này trong tâm, chúng ta phát
sinh lòng nhiệt tình mạnh mẽ. Nhiệt tình do học tập và suy ngẫm về những tác dụng
của khoan dung, nhẫn nại., và sự tác hại hay hậu quả tiêu cực của giận dữ và
sân hận. Và chính cái hành động ấy, chính trong cái nhận thức được, sẽ tạo được
sự lôi cuốn hướng về cảm nghĩ khoan dung và nhẫn nại và bạn cảm thấy thận trọng
hơn và đề phòng những ý nghĩ giận hờn và thù ghét.
Thường thường, chúng ta
không mấy bận tâm về giận dữ hay sân hận, cho nên nó đến bất chợt. Nhưng khi
chúng ta phát triển một thái độ thận trọng đối với những cảm xúc này, thái độ
miễn cưỡng tự nó hoạt động nhự một biện pháp phòng ngừa chống lại giận dữ và sân
hận.
"Những tai hại của sân hận rất dễ thấy rõ ràng và
trực tiếp. Thí dụ, khi một ý nghĩ sân hận mạnh mẽ phát sinh trong con người bạn,
chính vào lúc ấy nó hoàn toàn tràn ngập và phá hoại sự an tĩnh trong tâm bạn, sự
nhanh trí của bạn hoàn toàn mất hẳn. Khi giận dữ và sân hận dữ dội nổi lên, nó
tàn phá phần tốt nhất bộ não của bạn, phần này chính là khả năng phán xét giữa
đúng và sai, và hậu quả trước mắt hay dài hạn về những hành động của bạn.
Sức
phán xét của bạn trở nên hoàn toàn bế tắc, nó không còn hoạt động được. Hầu như
như bạn trở thành mất trí. Cho nên giận dữ và sân hận này có khuynh hướng ném bạn
vào tình trạng bối rối làm cho những vấn đề và khó khăn của bạn tệ hại hơn.
"Ngay cả về mặt thể chất, sân hận dẫn đến sự biến
đổi thể chất rất xấu và đáng ghét cho một cá nhân. Chính vào lúc cảm giác giận
dữ và sân hận phát sinh, dù người ấy cố gắng giả cách hay làm điệu bộ có tư
cách thế nào đi nữa, nhưng rõ ràng mặt của người đó trông nhăn nhó và xấu xí.
Có một sự biểu lộ thật khó chịu, và người ấy toát ra sự rung cảm rất thù nghịch.
Những người khác có thể cảm thấy điều đó.
Dường như họ có thể cảm thấy hơi toát
ra từ thân thể người ấy. Đến nỗi không những con người có thể cảm giác thấy, cả
đến thú vật, chó mèo cũng cố tránh người đó vào lúc ấy. Hơn nữa k hi một người
chất chứa những ý nghĩ sân hận, những tư tưởng này có khuynh hướng góp nhặt vào
trong tâm người ấy, và có thể gây ra những vấn đề như ăn mất ngon, mất ngủ, và
chắc chắn làm cho người ấy cảm thấy căng thẳng và bực dọc hơn.
Vì những lý do như trên đây, sân hận được so sánh như
một kẻ thù. Kẻ thù trong bên trong này, kẻ thù trong nội tâm này, không có chức
năng nào khác ngoài việc gây tổn hại. Nó thật sự là kẻ thù của chúng ta, kẻ thù
đích thật. Nó không có nhiệm vụ nào khác hơn ngoài việc chỉ để phá hoại chúng
ta, cả trước mắt lẫn lâu dài.
"Nó rất khác với một kẻ thù bình thường. Mặc dầu
là một kẻ thù bình thường, người mà ta coi như kẻ thù, có thể có những hành động
có hại cho chúng ta, ít nhất người ấy cũng có những chức năng khác, như người
đó cũng phải ăn, phải ngủ.
Cho nên người đó có nhiều nhiệm vụ khác và không thể
bỏ 24 giờ một ngày trong cuộc sống vào kế hoạch phá hoại chúng ta. Mặt khác,
sân hận không có nhiệm vụ nào khác, không có mục đích nào khác, ngoài việc phá
hoại chúng ta. Cho nên nhận thức được sự thật này, chúng ta phải kiên quyết không
bao giờ để cho kẻ địch có cơ hội sân hận phát sinh trong chúng ta."
Đối trị với giận dữ, Ngài nghĩ gì về một vài phương
pháp điều trị tâm lý của người Phương Tây, phương pháp nào khuyến khích việc bộc
lộ giận dữ của người ta?
"Nơi đây, tôi nghĩ chúng ta phải hiểu rằng có thể
có những tình trạng khác nhau" Đức Đạt Lai Lạt Ma giải thích. Trong một số
trường hợp, người ta nuôi dưỡng những cảm giác mạnh mẽ về giận dữ và đau đớn
căn cứ vào điều gì đó đã gây cho họ trong quá khứ, một sự lạm dụng hay bất cứ
điều gì và cảm giác này cứ bị nén lại trong lòng.
Có một thành ngữ Tây Tạng nói
rằng nếu có bệnh gì trong cái vỏ ốc, bạn có thể làm sạch bằng cách thổi nó đi.
Nói một cách khác, có thứ gì cản trở trong vỏ ốc, hày thổi nó đi, và nó sẽ sạch.
Cho nên tương tự như vậy, có thể tưởng tượng một tình trạng do nén lại một cảm xúc
nào đó hay mộtgiận dữ nào đó, thì tốt hơn hãy giải thoát nó và bộc lộ nó ra.
"Tuy nhiên, tôi tin rằng nói chung, giận dữ và
sân hận là những loại cảm xúc nếu bạn bỏ mặc không kiềm chế và không lưu ý, có khuynh
hướng trầm trọng thêm và cứ tăng lên. Nếu bạn hoàn toàn ngày càng để chúng xẩy
ra và cứ bộc lộ chúng, điều này thường làm cho chúng phát triển chứ không giảm
bớt Cho nên tôi có cảm thấy là bạn càng áp dụng một thái độ thận trọng và tích
cực cố giảm bớt mức độ sức mạnh của chúng càng tốt "
"Vì thế nếu bạn cảm thấy bộc lộ hay giải thoát giận
dữ không phải là câu trả lời, thế thì điều gì là câu trả lời?" tôi hỏi
Ngài.
"Trước hết cảm giác giận dữ và sân hận phát sinh
từ cái tâm lo phiền bởi bất toại nguyện và bất mãn. Cho nên bạn cần phải chuẩn
bị trước bằng cách không ngừng cố gắng thực hiện việc xấy dựng mãn nguyện nội
tâm và trau dồi lòng tốt và từ bi. Điều này mang lại sự bình tĩnh nào đó cho
tâm vì thế giúp ngăn chặn giận dữ phát sinh ngay từ lúc đầu. Và khi một tình thế
phát sinh làm cho bạn giận dữ, bạn phải trực tiếp đối đầu với giận dữ và phân
tích nó.
Điều tra xem những nhân tố nào đã gây ra trường hợp giận dữ và sân hận
đặc biệt này. Rồi phân tích xa hơn nữa, xem điều đó có phải là một phản ứng thích
đáng không và nhất là nó có tính chất xấy dựng hay phá hoại. Và bạn cố gắng sử
dụng một số kỷ luật bên trong nào đó và kiềm chế, tích cực chiến đấu với nó bằng
việc áp dụng các loại giải độc để chống lại những cảm xúc tiêu cực bằng những ý
nghĩ kiên nhẫn và khoan dung"
Đức Đạt Lai Lạt Ma ngưng một chút rồi với tính thực dụng
thường lệ. Ngài thêm, " Đương nhiên khi cố gắng khắc phục giận dữ và sân hận
ở giai đoạn đầu bạn vẫn còn thấy những cảm xúc tiêu cực. Nhưng có nhiều mức độ
khác nhau, nếu là mức độ giận dữ vừa phải, thì vào lúc đó bạn có thể cố gắng trực
tiếp đối đầu và chiến đấu với nó.
Tuy nhiên nếu là một cảm xúc tiêu cực mạnh mẽ
đang bùng lên, thì vào lúc đó, có lẽ là rất khó thách thức hay đối đầu với nó.
Nếu đúng là như vậy, thì vào lúc đó, tốt nhất là cố quên nó đi. Hãy nghĩ đến
chuyện khác. Một khi tâm bạn bình tĩnh lại một chút, bạn có thể phân tách, bạn
có thể lý luận." Nói một cách khác, tôi ngẫm nghĩ, Ngài đang nói, "Cứ
thong thả".
Ngài tiếp tục, "Trong việc tìm cách loại bỏ giận
dữ và sân hận, ý định trau dồi kiên nhẫn và khoan dung rất cần thiết. Bạn có thể
nhận thức được giá trị và tầm quan trọng của kiên nhẫn và khoan dung trong câu
sau: Trong chừng mực liên quan đến những hậu quả phá hoại của ý nghĩ giận dữ và
sân hận liên hệ, bạn không được bảo vệ trước những điều đó bằng của cải. Dù cho
bạn là triệu phú, bạn vẫn phải chịu những hậu quả phá hoại của giận dữ và sân hận.
Giáo dục không thôi cũng chẳng bảo đảm cho bạn sẽ được bảo vệ trước những hậu quả
ấy. Tương tự như thế, luật pháp cũng không cho bạn sự bảo đảm hay che chở như vậy.
Thậm chí cả vũ khí hạt nhân, dù hệ thống phòng thủ có tinh vi đến thế nào đi nữa,
cũng không thể cho bạn sự che chở hay phòng thủ trước những hậu quả ấy.
Đức Đạt Lai Lạt Ma ngưng lại một chút để lấy đà, rồi với
một giọng chắc nịch, rành rọt, Ngài kết luận, " Nhân tố duy nhất cho bạn
nơi nương tựa hay che chở trước những hậu quả phá hoại của giận dữ và sân hận
là tu tập khoan dung và kiên nhẫn".
Một lần nũa, sự thông thái truyền thống của Đức Đạt
Lai Lạt Ma hoàn toàn trùng hợp với dữ kiện khoa học. Tiến Sĩ Dolf Zillmann của
Trường Đại Học Alabama đã tiến hành các cuộc thí nghiệm cho thấy những ý nghĩ
giận dữ hay tạo ra tình trạng khuấy động sinh lý làm cho chúng ta dễ giận dữ
hơn. Giận dữ xấy dựng trên giận dữ. và khi trạng thái khuấy động tăng lên,
chúng ta dễ dàng bị kích hoạt bởi tác nhân - kích thích trong môi-trường gây-giận
dữ.
Nếu không được kiềm chế, giận dữ có khuynh hướng leo
thang. Cho nên, làm sao để xả giận? Như Đức Đạt Lai Lạt Ma góp ý, trút cơn giận
thịnh nộ và sân hận có lợi ích rất giới hạn. Biểu lộ giận dữ để trị bệnh là
cách giải thoát xúc cảm mạnh dường như bắt nguồn từ lý thuyết về xúc cảm của
Freud, mà ông thấy nó hoạt động theo kiểu thủy lực: Khi áp lực tăng, nó phải
giải thoát ra. Khái niệm loại bỏ giận dữ bằng cách giải thoát nó có một sự hấp
dẫn khá ân tượng và ở mức đô nào đó thấm chí có vẻ như trò đùa nhưng vấn đề này
là phương pháp hoàn toàn không hữu hiệu.
Nhiều cuộc nghiên cứu trong bốn thập
niên vừa qua đã không ngưng cho thấy biểu lộ giận dữ bằng lời nói và thể chất
không xua tan nó được chút gì mà còn làm cho sự việc tệ hại hơn. Tiến Sĩ Aaron
Siegman, nhà tâm lý học và nhà nghiên cứu về giận dữ của Trường Đại Học
Maryland, tin rằng, chẳng hạn, chính kiểu biểu lộ lập đi lập lại sự giận dữ và
cơn thịnh nộ gây ra hệ thống khuấy động bên trong và phản ứng sinh hóa gây tai
hại cho mạch máu của chúng ta.
Trong khi việc trút giận rõ ràng không phải là câu trả
lời, cũng đừng bỏ qua cơn giận của mình hay làm ra vẻ không giận dữ. Như chúng
ta đã thảo luận ở Phần III, cố né tránh những vấn đề của mình không làm cho
chúng nhạt phai.
Vậy thì, lối giải quyết nào tốt nhất? Đáng chú ý là có sự nhất
trí trong số nhà nghiên cứu giận dữ hiện đại như Tiến sĩ Zillman và Williams là
những phương pháp tương tự phương pháp của Đức Đạt Lai Lạt Ma tỏ ra hữu hiệu nhất.
Vì toàn bộ tâm trạng căng thẳng hạ thấp mức gây giận dữ, bước đầu là đề phòng:
trau dồi sự mãn nguyện nội tâm và làm cho tâm bình tĩnh hơn, như khuyên nhủ của
Đức Đạt Lai Lạt Ma, nhất định có ích. Và khi giận dữ nẩy sinh, sự nghiên cứu
cho thấy tích cực chống lại, phân tích hợp lý, và đánh giá lại những ý nghĩ gây
giận dữ có thể xua tan nó.
Có bằng chứng đã được thử nghiệm là những kỹ thuật
mà chúng ta bàn thảo trước đây, như thay đổi cách nhìn hay nhìn tình hình dưới
những góc độ khác, cũng có thể rất hữu hiệu. Đương nhiên những cách này thường
dễ thực hiện hơn ở mức độ giận dữ thấp hoặc vừa phải, cho nên thực hành sự can
thiệp sớm những ý nghĩ giận dữ và sân hận trước khi chúng leo thang là một nhân
tố quan trọng. Vì tầm quan trọng to lớn của chúng trong việc khắc phục giận dữ
và sân hận, Đức Đạt Lai Lạt Ma đã nói chi tiết về ý nghĩa và giá trị của nhẫn nại
và khoan dung.
Trong kinh nghiệm sống hàng ngày của chúng ta, khoan
dung và nhẫn nại có những lợi ích to lớn. Chẳng hạn, phát triển chúng cho phép
chúng ta có sự chống đỡ và duy trì sự nhanh trí của chúng ta. Cho nên nếu một
cá nhân có khả năng khoan dung và nhẫn nại, thì bất chấp sống trong môi trường
rất điên cuồng và căng thẳng, miễn là người đó có khoan dung và nhẫn nại thì sự
bình tĩnh và an của tâm người ấy sẽ không bị xáo trộn.
"Một lợi ích khác khi phản ứng trước những tình
thế khó khăn bằng kiên nhẫn chứ không phải giận dữ là bảo vệ mình trước những hậu
quả rắc rối tiềm tàng có thể xẩy ra nếu bạn phản ứng bằng giận dữ. Nếu bạn phản
ứng tình thế bằng giận dữ hay sân hận, không những nó không che chở trước tổn
thương hay tổn hại đã gây ra cho bạn - tổn thương và tổn hại đã xẩy ra rồi- mà
ngoài ra còn gây ra thêm lý do cho sự khổ đau của bạn trong tương lai.
Tuy
nhiên nếu bạn phản ứng trước sự tổn thương bằng nhẫn nại và khoan dung, thì dù
bạn có phải đối đầu tạm thời với khó chịu và đau đớn, nhưng bạn vẫn tránh được những
hậu quả nguy hiểm tiềm tàng về lâu dài. Bằng cách hy sinh những điều nho nhỏ, bằng
cách chịu đựng những khó khăn nhỏ hay gian khổ, bạn có thể bỏ được những điều
đã kinh qua hay khổ đau có thể rất to lớn hơn trong tương lai.
Để minh họa, nếu
một người tù đã bị kết án có thể cứu đời mình bằng cách hy sinh một cánh tay
làm hình phạt, phải chăng người đó không cảm thấy biết ơn vì cơ hội này? Bằng
cách chịu đựng đau đớn và khổ đau có một cánh tay bị chặt, người đó sẽ cứu được
mình khỏi chết còn đau khổ hơn nhiều
Tôi nhận xét, "Với đầu óc người Phương Tây, nhẫn
nại và khoan dung chắc chắn được coi là đức hạnh, nhưng khi bạn trực tiếp bị
phiền muộn bởi người khác, khi một người nào đó chủ động hại bạn, phản ứng bằng
''nhẫn nại và khoan dung'' dường như là có hương vị nhu nhược thụ động"
Lắc đầu không đồng ý, Đức Đạt Lai Lạt Ma nói, "Vì
nhẫn nại hay khoan dung bắt nguồn từ một khả năng kiên quyết và vững vàng,
không phải bị quá áp đảo trước tình hình trái ngược hay hoàn cảnh mà ta phải đối
đầu, ta không nên coi khoan dung hay nhẫn nại là dấu hiệu nhu nhược nhượng bộ,
đúng hơn là một dấu hiệu của sức mạnh, bắt nguồn từ khả năng sâu xa kiên quyết.
Đối phó tình thế căng thẳng bằng nhẫn nại và khoan dung thay vì phản ứng bằng
giận dữ và sân hận đòi hỏi đến sự kiềm chế tích cực mà nó là sản phẩm của tâm kỷ
luật tự giác mạnh mẽ.
"Đương nhiên, bàn luận về khái niệm nhẫn nại như
trong hầu hết mọi vấn đề, có thể có những loại nhẫn nại tích cực hay tiêu cực
.Nôn nóng không phải lúc nào cũng xấu. Chẳng hạn, nó có thể giúp bạn làm ngay
cho xong việc.
Ngay cả những việc lặt vặt hàng ngày như dọn dẹp căn phòng của
mình, nếu bạn có quá nhiều kiên nhẫn, bạn sẽ quá chậm trễ và chỉ làm được ít việc.
Hoặc, nôn nóng để giành được hòa bình thế giới - điều này chắc chắn là tích cực.
Nhưng trong những tình thế khó khăn và thử thách, kiên nhẫn gíúp duy trì ý chí và
trợ giúp bạn.
Càng trở nên sinh động khi Ngài đi sâu vào việc nghiên
cứu ý nghĩa của kiên nhẫn, Ngài thêm vào, "Tôi nghĩ rằng có sự liên hệ rất
mật thiết giữa khiêm nhường và kiên nhẫn. Khiêm nhường đòi hỏi đến khả năng có
một lập trường đương đầu, có khả năng trả đũa nếu bạn muốn, nhưng chủ ý quyết định
không làm như vậy.
Điều đó có thể gọi là sự khiêm nhường chân chính. Tôi nghĩ
là khoan dung thực sự hay kiên nhẫn có một thành tố hay thành phần của kỷ luật
tự giác và kiềm chế - hiểu rõ điều đó nên bạn có thể hành động cách khác dù bạn
có thể áp dụng cách giải quyết hung hăng hơn, nhưng quyết định không làm như vậy.
Mặt khác bị bắt buộc áp dụng một phản ứng thụ động nào đó do cảm giác không tự
lo liệu được hay bất lực - điều đó tôi không thể gọi là khiêm nhường đích thực.
Hồ như điều đó có thể là loại nhu mì, chứ không phải là khoan dung chân chính.
"Bây giờ khi chúng ta nói về tính cách phát triển
lòng khoan dung với những kẽ hãm hại ta, chúng ta không nên hiểu nhầm điều đó
có nghĩa là chúng ta chỉ ngoan ngoãn chấp nhận bất cứ điều gì đã được làm chống
lại ta", Đức Đạt Lai Lạt Ma, ngưng một chút rồi cười." Đúng hơn là, nếu
cần thiết, điều tốt nhất, cách khôn ngoan nhất có lẽ là bỏ đi- xa chạy cao bay!"
"Bạn thường không thể tránh khỏi bị hại bằng cách
chạy trốn"
Ngài đáp lại, "Đúng, điều đó đúng, đôi khi bạn có
thể chạm trán những tình huống cần có biện pháp đối phó mạnh mẽ. Tuy nhiên tôi
tin rằng, bạn có thể có một lập trường mạnh mẽ và có cả biện pháp phản ứng mạnh
vì cảm nghĩ từ bi, hoặc ý thức quan tâm cho người khác chứ không phải vì giận dữ.
Một trong những lý do tại sao cần phải áp dung biện pháp phản ứng rất mạnh mẽ
chống lại người nào đó là nếu bạn bỏ qua - bất cứ cái tai hại hay tội ác nào
đang được thực hiện chống lại bạn- rồi thì có một nguy cơ là người ấy quen theo
cung cách tiêu cực, trên thực tế, sẽ là nguyên nhân sa sút cho người ấy và rút
cục là rất có thể tổn hại cho chính người ấy. Cho nên, biện pháp phản ứng mạnh
rất cần thiết, nhưng với tư tưởng ấy trong tâm trí, bạn có thể làm điều đó do từ
bi và lo lắng cho người ấy.
Thí dụ trong chừng mực liên quan đến việc đối phó với
Trung Hoa dù cho có khả năng một số cảm giác sân hận nào đó phát sinh, chúng
tôi vẫn chú ý kiềm chế mình và cố gắng giảm bớt điều đó; chúng tôi cố phát triển
một cách có ý thức, cảm nghĩ từ bi đối với Trung Hoa. Và tôi nghĩ rằng những biện
pháp đối phó này cuối cùng sẽ hữu hiệu hơn nếu không có cảm nghĩ giận dữ và sân
hận.
"Bây giờ, chúng ta khảo sát phương pháp phát triển
nhẫn nại và khoan dung và buông bỏ giận dữ và sân hận, những phương pháp như
dùng lập luận để phân tích tình hình, áp dụng cách nhìn rộng lớn hơn, và nhìn
tình hình bằng nhiều góc độ khác nhau. Kết quả cuối cùng hay một sản phẩm của
kiên nhẫn và khoan dung, là sự tha thứ. Khi chúng ta thực sự kiên nhẫn và khoan
dung, thì sự tha thứ tự nhiên đến.
"Mặc dù chúng ta có thể đã kinh qua nhiều biến cố
tiêu cực trong quá khứ, với sự phát triển kiên nhẫn và khoan dung, chúng ta có
thể buông bỏ cảm giác giận dữ và sân hận. Nếu bạn phân tích tình hình, bạn sẽ
hiểu rằng quá khứ là quá khứ, cho nên chẳng ích gì cứ tiếp tục cảm thấy giận dữ
hay sân hận khi nó không thay đổi tình hình mà chỉ gây nên rối rắm trong tâm và
tiếp tục gây ra bất hạnh.
Đương nhiên, bạn vẫn có thể nhớ đến những biến cố.
Quên và tha thứ là hai điều khác nhau. Không có gì sai khi chỉ nhớ đến những biến
cố tiêu cực, nếu bạn có một đầu óc nhậy bén, bạn sẽ lúc nào cũng nhớ " Ngài
cười, " Tôi nghĩ Đức Phật nhớ đến tất cả mọi thứ. Nhưng với sự phát triển
kiên nhẫn và khoan dung, nó có thể buông bỏ các cảm nghĩ tiêu cực liên tưởng với
các biến chuyển ".
Thiền Định Và Giận Dữ
Trong nhiều cuộc thảo luận, phương pháp đầu tiên của Đức
Đạt Lai Lạt Ma là khắc phục giận dữ và sân hận đòi hỏi đến việc sử dụng lý luận
và phân tích để điều tra nghiên cứu những nguyên nhân của giận dữ, chiến đấu chống
lại tình trạng tinh thần tai hại này nhờ sự hiểu biết. Trong một ý nghĩa nào
đó, cách giải quyết này có thể được coi như sử dụng sự hợp lý để vô hiệu hóa giận
dữ. và sân hận, trau dồi thuốc giải độc kiên nhẫn và khoan dung.
Nhưng đó không
phải là chỉ là kỹ thuật duy nhất của Ngài. Trong những buổi nói chuyện với công
chúng, Ngài có bổ sung cuộc thảo luận của Ngài bằng cách trình bày hai cách thiền
đơn giản nhưng hữu hiệu để khắc phục giận dữ.
Thiền Định Về Giận Dữ - Bài Tập 1
"Chúng ta hãy tưởng tượng một cảnh trong đó một
người mà bạn biết rõ, một người rất gần gũi hay thân cận với bạn, đang ở trong
tình trạng nổi nóng. Bạn có thể tưởng tượng nó đang xẩy ra hoặc trong mối quan
hệ chua cay, hoặc người đó đang trong tình trạng rối loạn. Người đó nóng giận đến
nỗi mất hết tinh thần bình tĩnh, gây ra những rung cảm rất tiêu cực, thậm chí
đi đến mức đánh đập mình hay đập phá đồ vật. "Rồi, hãy suy ngẫm về những hậu
quả tức khắc về cơn thịnh nộ của người ấy. Bạn sẽ thấy sự biến đổi thể chất
đang xảy ra đến cho người ấy.
Người mà bạn cảm thấy gần gũi với bạn, người mà bạn
thích, người mà trước đây bạn rất vừa ý, thì nay trở thành xấu xí, thậm chí nói
về bề ngoài. Lý do tại sao bạn nên quán tưởng điều xẩy ra cho người khác là vì
nhìn thấy lỗi của người khác dễ hơn thấy lỗi của chính mình. Cho nên, dùng trí
tưởng tượng của bạn, hãy hành thiền và quán tưởng (hình dung, tưởng tượng) một
vài phút.
"Vào lúc cuối cùng khi quán tưởng, hãy phân tích
tình hình và liên hệ những hoàn cảnh ấy với kinh nghiệm riêng của chính bạn.
Hãy hình dung chính bạn đã ở trong tình trạng ấy nhiều lần. Hãy kiên quyết là
tôi sẽ không bao giờ để mình rơi vào ảnh hưởng của cơn giận dữ và sân hận dữ dội
như vậy, vì lẽ nếu tôi làm như vậy, tôi sẽ cũng ở trong vị thế như vậy.
Tôi
cũng sẽ chịu tất cả những hậu quả ấy, mất an lạc nội tâm, mất bình tĩnh, phô
bày thể diện xấu xí vân vân... Cho nên một khi bạn có quyết định đó, vào những
phút cuối cùng của buổi thiền tập, hãy tập trung tâm bạn vào kết luận ấy, không
cần phải lý giải thêm nữa, đơn giản là để tâm bạn tiếp tục quyết tâm không để
rơi vào ảnh hưởng của giận dữ và sân hận".
Thiền Định Về Giận Dữ - Bài Tập 2
Hãy thiền tập nữa bằng cách sử dụng quán tưởng. Bắt đầu quán tưởng đến một người mà bạn không thích, một người quấy rầy bạn, gây nhiều khó khăn cho bạn hoặc làm bạn bực mình. Rồi tưởng tượng một cảnh người ấy chọc tức bạn, hay làm việc gì đó tân công hay quấy nhiễu bạn. Và trong tưởng tượng, khi bạn quán tưởng chuyện này, hãy để phản úng tự nhiên của bạn xẩy ra, hãy để nó trôi chảy tự nhiên. Rồi xem bạn cảm thấy ra sao, hãy xem nó có khiến nhịp tim của bạn tăng lên không, vân vân...
Quan sát xem bạn thoải mái hay không thoải
mái, hãy xem liệu bạn có tức khắc bình tâm nhiều hơn không hay liệu bạn có phát
triển một cảm giác khó chịu tinh thần không. Bạn hãy tự phán xét, điều tra. Như
vậy trong vài phút, có lẽ ba đến bốn phút, phán xét, và thử nghiệm. Và rồi vào
lúc cuối của cuộc điều tra, nếu bạn khám phá thấy, "Đúng, không ích gì để
sự cáu kỉnh đó phát triển.
Tức khắc tâm tôi mất an lạc và nói với mình: -Trong
tương lai, tôi không bao giờ làm như thế nữa." Hãy phát triển sự quyết tâm
này. Cuối cùng, vào những phút cuối cùng của bài tập, hãy tập trung tâm bạn vào
sự kết luận hay quyết tâm ấy. Như thế là thiền định".
Đức Đạt Lai Lạt Ma ngưng giây lâu, rồi nhìn chung
quanh những học sinh thành thật trong phòng đang sửa soạn thiền tập, Ngài cười
và nói thêm, "Tôi nghĩ nếu tôi có năng lực nhận thức, khả năng, hay mẫn cảm
rõ rệt, có thể đọc được ý nghĩ người khác, thì nơi đây phải là một cảnh tượng
tuyệt vời? "
Tác giả bài viết: Đức Đạt Lai Lạt Ma
Ý kiến bạn đọc
Chùa Thành Lạng Sơn Diên Khánh Tự