Lòng người càng rộng lớn, hạnh phúc càng bao la, phúc báo càng bất tận

Thứ tư - 30/11/2016 13:23
Người xưa có câu rằng: "Hạnh phúc như lửa, càng chia ra càng nhân lên..." vì thế, lòng người càng rộng lớn, hạnh phúc càng bất tận.
Lòng người càng rộng lớn, hạnh phúc càng bao la, phúc báo càng bất tận

Một người trưởng thành hay chưa không phải được quyết định ở việc tuổi nhiều hay ít mà là được quyết định bởi tâm tính của người ấy.

Sự trưởng thành, sự hoàn thiện của tâm tính không phải được quyết định bởi người đó gặp bao nhiêu sự tình mà nó được thể hiện ra ở thái độ và cách mà người ấy đối đãi với sự tình ra sao.

Cuộc sống không phải là chiến trường, không cần phải so sánh cao thấp. Giữa con người với nhau, càng hiểu về nhau hơn thì càng giảm thiểu sự hiểu lầm; dùng tâm đối đãi nhau, thêm một phần bao dung thì giảm đi một phần tranh chấp.

Con người thường cho mình là quann trọng nhất nên hay lo chuyện được mất hơn thua, không nên đem kiến thức và cách nhìn của mình để bình luận người khác, kỳ thật tâm rộng bao nhiêu thì hạnh phúc bấy nhiêu; bao dung càng lớn, đạt được càng nhiều.

Không nên nói sau lưng người khác, cũng không nên lo ngại bị nói sau lưng.  Khi một người không có gì thì không ai nói, còn người càng xuất sắc thì bị nói càng nhiều. Trên đời không có việc gì mà không bị bình luận, cũng không có ai không bị người khác bình luận. Có một số việc cần phải nhẫn, không nên tức giận; có một số người cần phải nhường không nên quá hơn thua. Miệng lưỡi chịu thiệt chút có sao đâu, nhường họ ba tấc lưỡi thì mình bị gì sao? Nước sâu thì phẳng lặng, người chững chạc thì ít nói. Học hiểu nói chuyện tâm tư, học cách nhẫn nhịn đối diện sự bất mãn.

Làm người: chỉ cầu cho mình được một nửa còn một nửa kia cho đi; làm việc: chỉ cầu một nửa còn một nửa kia để tùy duyên. Mọi việc không nên quá cầu toàn vì cầu toàn sẽ không còn lối thoát. Đối nhân xử thế không được quá hà khắc vì quá hà khắc sẽ không còn bạn bè. Phải biết nhún nhường, phóng khoáng khẳng khái; phải biết bao dung, hào phóng, rộng lượng.

Làm người có tu dưỡng, một khi nhìn thấy sai sót, lỗi lầm của người khác phải ngẫm nghĩ lại sai sót và lỗi lầm của bản thân mình. Nhất định phải thông cảm với khó khăn và tha thứ cho sai trái của người khác.

Lòng người càng đạm nhạt thì thương tổn càng ít

Lòng người càng rộng rãi bao nhiêu thì khoái hoạt, hạnh phúc càng nhiều bấy nhiêu

Đời người ngắn ngủi, người với người gặp nhau là duyên, duyên dù tốt hay xấu đều nên trân quý. Cho đi thì ắt sẽ nhận lại được may mắn, hạnh phúc, đó là thiên lý.

Nhưng, người một khi đã sẵn sàng cho đi, thì trong lòng họ đâu có nghĩ đến sự báo đáp, nhận lại? Bời vì người đã sẵn sàng cho đi là người chan chứa tình yêu thương, lòng nhân hậu ở trong lòng. Họ cho đi chỉ đơn giản là bản năng tự nhiên của họ mà thôi!

Nguồn tin: Sưu tầm

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây