Sau mấy lần hẹn, tôi cũng đã gặp được thầy tiểu Phạm Văn Đức với pháp danh Thích Minh Hạnh tại chùa Hưng Long (thôn Đông Trù, xã Đông Mỹ, huyện Thanh Trì, Hà Nội) - nơi cậu đang tu hành. Đức tiếp tôi trong bộ áo nâu sòng và cái chào vái tay của người nhà chùa như đánh dấu một con người hoàn toàn khác trong vẻ ngoài của cậu.

Trong quá trình học tập, Đức cũng tự tìm hiểu cho mình những kiến thức về phật học, từ đó mà tư tưởng tu hành cứ lớn dần lên. Thi đỗ đại học năm 2009, Đức vào ngành Hàn Nôm -Trường Đại học KHXH&NV Hà Nội - một ngành học liên quan đến chữ Hán lại ít nhiều tác động đến tư tưởng của chàng cử nhân 23 tuổi này.
Được gia đình, dòng họ kỳ vọng vào một tương lai sáng lạn, ngay cả bố của Đức cũng đã sẵn sàng chuẩn bị cho cậu một công việc tốt sau khi tốt nghiệp đại học, nhưng cuối cùng chẳng ai ngờ Đức lại quyết định bỏ lại tất cả vào chùa đi tu.
Theo lý giải của Đức, đi tu chẳng phải là sự mất mát về con người, cũng không phải một chuyện gì ghê gớm, nhưng quan niệm của gia đình thì khác, nhất là đối với một gia đình nông thôn gia giáo như dòng họ của Đức. Bởi thế mới có cuộc đấu tranh vô cùng lớn trong nội tâm nhà sư trẻ đứng giữa hai dòng nước, chọn chữ “hiếu” hay chữ “đạo”.
Đức tâm sự đã có những lúc nghĩ thương cha xót mẹ, nhớ gia đình, đã có lúc đấu tranh tâm lý đến cao trào để lựa chọn, nhưng rồi cái nghiệp nó vẫn thắng. Với gia đình, khi đồng ý ký vào tờ giấy cam kết giao cúng con cho Giáo hội Phật giáo Việt Nam cũng đồng nghĩa với việc... “mất” con, bởi lẽ Đức sẽ chỉ về nhà lo hậu sự khi “cha già mẹ héo”, từ nay sẽ cắt ái từ thân. Một quyết định không mấy dễ dàng với chàng trai 9x, một người trẻ mới bước vào đời.
Đức tâm tình, quyết định đi tu của cậu đã được lên kế hoạch trước đó 1 năm khi vẫn còn đang là sinh viên, mọi sự đã được chuẩn bị. Cái duyên đến thì như một quy luật tự nhiên ở đời. Khi lựa chọn chữ đạo, ở một góc độ nào đó Đức bị người đời nhìn nhận là bất hiếu khi từ bỏ gia đình đã có công nuôi nấng, chăm sóc, cho ăn học nhưng lại từ thân đi tu, không có trách nhiệm với gia đình, phụng dưỡng cha mẹ về già, bỏ hương hỏa tổ tiên.
Chính Đức cũng đã suy nghĩ rất nhiều về chữ “hiếu” trước khi quyết định, bởi đã là còn người không ai là không có tình cảm với gia đình, với đấng sinh thành. Để chọn cửa chùa làm nơi dung thân, chàng trai trẻ đã được cái duyên thấm trọn.
Chính cái duyên gặp được người thầy của mình trong lần đi thực tập dập văn bia tại chùa Sùng Phúc (Từ Liêm, Hà Nội) cũng là động lực để Đức quyết tâm đến với cửa phật hơn.
Đức chia sẻ, sau khi gặp thầy của mình là Đại đức Thích Minh Tiến trong chuyến thực tập, được thầy chăm lo, tận tình giúp đỡ, lại đúng cái duyên khi thầy không chỉ chuyên tâm vào việc cúng bái, mà còn có học vấn và làm trên Trung ương giáo hội. Đặc biệt, thông tin Đại đức cũng xuất gia đi tu sau khi tốt nghiệp Đại học Ngoại ngữ đã giúp Đức có thêm quyết tâm đưa ra quyết định lớn trong cuộc đời mình. Như một cuộc đời như được lặp lại, gặp một cử nhân đi tu bái làm thầy, đến đây, cái duyên coi như đã đủ vẹn toàn.
Nguồn tin: Theo Lao động
Ý kiến bạn đọc
Chùa Thành Lạng Sơn Diên Khánh Tự
Chân dung Thanh niên Sống đẹp năm 2024: Là thủ lĩnh "biệt đội" thợ xây lan tỏa sống đẹp ở vùng biên giới Việt - Lào
Team Việt Phi - Quang Linh Vlogs làm việc tử tế: Ủng hộ 600 triệu tiền mặt giúp đỡ bà con vùng bão lũ
Rapper Double2T nhận giải thưởng "Thanh niên sống đẹp 2024" với dự án đem ánh sáng tới vùng cao khốn khó
Các loại rau, củ, quả làm giảm creatinine, giúp thận khỏe
3 điều không nên tồn tại trong một gia đình, nếu không sẽ sớm lụi bại
Vì sao cổ nhân lại nói: “Trà đầy khinh người, rượu đầy kính người”?
Ban Từ thiện xã hội T.Ư cứu trợ trị giá 7 tỷ đồng đến người dân vùng lũ tỉnh Sơn La và Điện Biên
Lớp học Tiếng Anh đặc biệt của Phó trưởng công an xã ở Nghệ An
Chuyện cô giáo dốc sức làm từ thiện, giúp đỡ trẻ em nghèo vùng cao
Anh "cửu vạn sách" miệt mài mang tri thức về nông thôn, lan tỏa văn hóa đọc