Vẻ ngoài đơn giản một chút thì nội tâm phong phú hơn, nhu cầu ít đi một chút thì tinh thần phong phú hơn, hoàn cảnh bình dị một chút thì không gian phong phú hơn. Trốn tránh chưa chắc đã thoát, đối mặt chưa chắc đã khổ.
Thay vì vắt óc nghĩ kế sao cho mình được lợi rốt cuộc cái không có chẳng lấy được, cái đang có cũng mất nốt, chẳng thà trân trọng những gì là của mình và quên đi thứ không thuộc về bản thân.
Làm người, còn sống được là tốt.
Có cơm để ăn, có nước để uống, có áo để mặc, có giường để ngủ, có núi để leo, có sách để đọc, có việc để làm, có đường để đi, có Xuân để đón, có người làm bạn chính là niềm hạnh phúc lớn nhất rồi!? Ta đang ''sở hữu'' nhiều hạnh phúc lắm, vì mãi đi tìm hạnh phúc phiá trước nên ta không nhớ ra đó thôi!!
Đề bài nào cũng có nhiều cách giải, vấn đề nào cũng có nhiều biện pháp xử lý, không đi đường này thì đi đường khác, tội gì tranh nhau chen lấn trên một cây cầu chật hẹp. Tìm được lý do để buồn thì cũng sẽ tìm được lý do để vui.