Từ khi cả xóm nhỏ nháo nhác với những đoàn khách Tây xì xà xì xồ kéo đến nhà ông Hai Ngọc để tìm hiểu về người 40 năm không chịu ngủ này, thì mọi người gọi luôn ông là Hải Ngoại. Ở tuổi thất thập, ông Ngọc vẫn khá tinh tường, khỏe mạnh. Mỗi ngày ông đều đặn với công việc chăn nuôi, thả cá rồi đảm đương mấy sào ruộng gần nhà.
“Không ngủ thì chịu được, chứ không làm thì chết mất. Mỗi ngày tôi sống gấp đôi người khác mà. Nếu không có gì làm chắc chân tay bần thần, khó chịu lắm” - ông Ngọc cười bảo – “Mà cái chuyện tôi không ngủ thì xưa như trái đất rồi, các đoàn nước ngoài đến làm phim đều bó tay, chào thua xin về rồi”.
Mỗi ngày ông đều đặn với công việc chăn nuôi, thả cá rồi đảm đương mấy sào ruộng gần nhà.
Cách đây 5 năm, đoàn đầu tiên tới “ngó” ông Ngọc, theo trí nhớ của ông là 5 người đàn ông Thái Lan. “Mấy người hiếu kỳ trong nước, họ đến hỏi chuyện rồi đi, chứ mấy tay nước ngoài cẩn thận lắm. Mình kể thì họ gật đầu nghe đó nhưng để kiểm chứng, họ thay nhau thức với mình”, ông Ngọc kể.
Cùng thức với ông Ngọc đã đành, đoàn Thái Lan còn cẩn thận lắp đến 10 camera khắp nhà. Chưa hết, để xem ông có vấn đề gì về “thần kinh” không, họ kiểm tra xem trí nhớ của ông có bình thường không bằng cách: lần lượt chọn từng đồ vật nhỏ trong nhà và đánh số thứ tự từ 1 đến 9, sau đó cất hết và yêu cầu ông tìm lại những món đồ này cùng với việc đọc tên số thứ tự của nó. Ông làm đúng phóc.
Cứ tưởng gia đình bị làm phiền, ai ngờ ông Ngọc vui hơn. Cả ngày ông tíu tít nói chuyện (qua thông dịch). Tối đến lại có người thức cùng. Ông bảo: Cái cảm giác có người trò chuyện cả đêm, khiến ông thấy thời gian trôi nhanh hơn chút đỉnh.
Cả tuần đặt camera cập nhật thông tin 24/24 giờ ở mọi góc độ, đoàn Thái Lan không ghi được bằng chứng nào cho thấy ông Ngọc lim dim ngủ, dù chỉ… một phút. Chưa chịu thua, họ yêu cầu ông cả đêm trên giường, đặt máy ru ngủ. Chỉ tội gia đình ông Ngọc những đêm đó bị ngủ sớm vì máy ru, chứ ông hai mắt vẫn mở chừng chừng.
Đoàn Thái Lan đi, đoàn Anh tìm đến. Lần này họ không tin vào kết quả khám bệnh thông thường mà đưa ông Ngọc xuống tận BV Tâm thần Đà Nẵng để khám bệnh mong tìm nguyên nhân nhưng rồi đành “chào thua’ về nước vì ông Ngọc tỏ ra “miễn dịch” với mọi loại thuốc chữa bệnh mất ngủ.
Sau đoàn Anh, đoàn quay phim, nghiên cứu Úc, Mỹ, Hàn Quốc tìm đến ghi hình, tìm hiểu. “Tôi chẳng nhớ hết có bao nhiêu đoàn tất thảy. Họ tìm hiểu, kiểm tra, lấy kết quả xét nghiệm và thử thức cùng tôi vài đêm. Nhưng rồi tất cả đều chung một đáp án: lắc đầu về nước trước căn bệnh của tôi”, ông Ngọc kể.
Dị nhân 40 năm không ngủ vẫn… thức
Ngược thời gian, năm 1973, sau lần cảm sốt, nhức đầu, ông Ngọc uống qua loa vài loại thuốc. Bệnh đau đầu khỏi, nhưng ngặt nỗi từ đó ông kém ngủ và chỉ ít thời gian sau mất ngủ hoàn toàn.
“Ban đầu tôi cứ tưởng do mình có tí tuổi, đầu óc lo lắng chuyện này chuyện kia nên khó ngủ dăm ba hôm rồi khỏi. Ai ngờ cứ thế mất ngủ hẳn. Nhiều lúc “thèm” ngủ kinh khủng nhưng không tài nào chợp mắt”.
Tại mình thức nhiều quá, nhớ đến từng góc đất, cái cây nên đi xa lại nhớ nhà.
Gia đình tìm đủ cách chạy chữa, đến khắp các cơ sở khám chữa bệnh… nhưng rồi cách chữa căn “bệnh lạ” này vẫn là một ẩn số. Ông Ngọc đưa cho chúng tôi kết quả khám bệnh của BV Tâm thần Đà Nẵng gần 5 năm trước cho thấy ông bị giảm lưu lượng tuần hoàn qua não do cường độ tống máu lên não bên trái giảm ở cả 2 hệ động mạch cảnh và đốt sống, sự biến đổi điện trở xảy ra chậm ở hệ động mạch đốt sống; bất đối xứng giữa hai bán cầu – đặc biệt ở hệ động mạch đốt sống.
Ông Ngọc ái ngại: "Nếu có kết quả chẩn bệnh thì phải có hướng chữa bệnh chứ. Đằng này... "
Ông kể: "Nhiều đoàn nước ngoài đến tìm hiểu và mời ông ra nước ngoài để khám chữa bệnh như đoàn Thái Lan nhưng tôi từ chối. Họ nói thời gian điều trị mất gần 2 năm. Xa nhà tôi không chịu nổi. Tại mình thức nhiều quá, nhớ đến từng góc đất, cái cây nên đi xa lại nhớ nhà. Sống miết trong cái… thức cũng thành quen."
Ngày nào cũng thế, buổi ngày ông Ngọc tất bật công việc ngoài đồng, trang trại. Tối đến lại chong đèn đọc sách, nghĩ đủ chuyện trên trời, dưới đất. Vui nhất hôm nào nhà ai có đám cưới, hội, ông Ngọc xung phong trắng đêm giữ dùm. “Lâu rồi hàng xóm láng giềng bình yên, ít nạn trộm cắp vặt vì mọi người đánh tiếng có ông Ngọc không ngủ, mỗi đêm hay loanh quanh trong làng để bắt trộm”, anh Bắc, người dân sống gần khu vực ông Ngọc bộc bạch.
Theo BV Tâm thần Đà Nẵng: Trường hợp người bị mất ngủ, rối loạn giấc ngủ (RLGN) là một trong những bệnh lý của bệnh tâm thần hay còn gọi là hội chứng suy nhược thần kinh. Có nhiều nguyên nhân dẫn đến căn bệnh này và người mắc RLGN sẽ xuất hiện các triệu chứng như: biếng ăn, mệt mỏi, khả năng làm việc giảm, thay đổi tâm sinh lý... dễ kéo theo nhiều bệnh lý khác. Tuy nhiên văn y thế giới ghi nhận một số ít trường hợp người bị RLGN trong một thời gian dài nhưng vẫn không ảnh hưởng gì đến sức khỏe và khả năng làm việc bình thường.
Ý kiến bạn đọc
Chùa Thành Lạng Sơn Diên Khánh Tự