Ðáp: Đây là một chứng bệnh không riêng gì Phật tử mà
đa số người tu đều mắc phải. Người mắc chứng bệnh hôn trầm nầy cũng không phải
dễ trị. Người tu sợ nhứt là hai chứng bệnh: “hôn trầm và tán loạn”. Chính hai
thứ tập khí sâu nặng nầy nó làm chướng ngại rất lớn trên bước đường tu tập.
Có người lúc bình thường, họ ngồi bàn tán chuyện thị
phi tạp nhạp với nhau cả buổi, mà họ không bao giờ biết buồn ngủ là gì. Vì lúc
đó, họ quá hăng say đam mê với những câu chuyện mà họ đang nói. Hằng ngày, họ
huân tập những hạt giống đời quá sâu nặng, nên khi gặp nhau bắt đài đúng tần số
thì họ phát thanh huyên thuyên không bao giờ biết mỏi mệt.
Những tập khí nầy,
không phải chỉ huân tập trong hiện đời mà nó còn huân tập trong nhiều đời nữa.
Chính do sự huân tập đó, nên khi gặp dịp là nó hiện hành phát khởi ra rất mạnh
mẽ.
Có người khi họ đam mê ghiền chơi thứ gì đó, như cờ bạc
chẳng hạn. Có thể họ ngồi ì một chỗ suốt cả ngày, thậm chí quên cả ăn uống, mà
họ không bao giờ cảm thấy mệt mỏi buồn ngủ. Nhưng khi ngồi tụng kinh hoặc niệm Phật
hay nghe pháp v.v… chỉ cần trong giây lát thôi, là họ bắt đầu ngủ gà ngủ gật rồi.
Lý do tại sao? tại vì hạt giống Phật pháp của họ rất nông cạn yếu kém. Người
nào mắc phải chứng bệnh hôn trầm nầy, thì Phật gọi người đó đang bị chìm trong
hang quỷ.
Về phương cách đối trị, trong kinh nêu ra có nhiều
cách. Ở đây, chúng tôi chỉ xin nêu bốn cách thôi, rồi tùy ý Phật tử chọn lựa
xem cách nào phù hợp và có hiệu quả nhứt, thì Phật tử cố gắng thực hiện.
1, Nếu trong lúc đang ngồi niệm Phật hay tụng kinh mà
nó muốn buồn ngủ, Phật tử không thể kềm chế được, thì Phật tử nên đứng lên lạy
Phật sám hối, vì đó là nghiệp chướng của mình quá sâu nặng.
2, Phật tử cũng có thể đứng lên đi kinh hành niệm Phật
ở trong nhà hoặc ngoài sân, tùy theo khung cảnh và thời điểm thích hợp.
3, Chúng ta cũng có thể dùng phương pháp Chỉ Quán.
Phương pháp nầy, Phật, Tổ dạy chúng ta nên chọn một đề mục để quán. Như quán
“thân bất tịnh” hay quán “nhân duyên” v.v… Khi chúng ta quán phân tích chia chẻ
sâu vào, lúc đó những hệ thần kinh trong não bộ của chúng ta bắt đầu căng thẳng
làm việc, do đó, nên con ma buồn ngủ sẽ tan biến ngay.
Tuy nhiên, khi quán một
hồi mà tâm ta bị loạn động, thì hãy lập tức dùng Chỉ, tức là dừng vọng tưởng.
Như dùng hơi thở hay câu niệm Phật để tâm ta an trụ vào đó. Đó là phương cách
trị bệnh tán loạn và hôn trầm rất hữu hiệu.
4, Việc tu hành muốn có kết quả tốt đẹp, chúng tôi thiết
nghĩ, mỗi hành giả nên cố gắng kiên trì thực tập. Nhất là đối trị những tập khí
sâu dầy trong hiện đời cũng như nhiều đời, không phải là chuyện dễ làm. Tuy
nhiên, Có nỗ lực công phu hành trì, thì chúng ta mới có thể vượt qua những chướng
ngại thử thách lớn lao trong sự tu hành. Kính chúc phật tử chóng đạt thành sở
nguyện.
Tác giả bài viết: Thích Phước Thái
Ý kiến bạn đọc
Chùa Thành Lạng Sơn Diên Khánh Tự