Cô
Ma-va chỉ học bổ túc đến lớp 2, khi mà cách mạng về đem con chữ về buôn làng.
Người trong làng cũng như cô đều chỉ biết đến cái rẫy, cái cuốc chứ ít ai có
được tấm bằng đại học hay cao đẳng. Chồng cô Ma-va cũng chỉ học đến lớp 3. Có
những con chữ mà vợ chồng đọc qua nhưng không hiểu được gì cả.
Thế
nhưng, đến các con của Ma-va thì khác. Đứa con gái đầu của cô đã đỗ Đại học Tây
Nguyên. Thế là nhà cô Ma-va trở thành “của hiếm” của làng Ha-ma-sin vì có người
học đại học. Thật ra, theo lời cô Ma-va, trong làng cũng có người học Đại học
Đà Lạt nhưng được 2 năm rồi phải nghỉ vì không có tiền học tiếp. Vậy nhưng mẹ
Ma-va năm nay lại đưa con gái thứ 2 Xi-ren xuống Sài Gòn thi vào ngành Sử, ĐH
Sư phạm TPHCM.

Mẹ
Ma-va và con gái Xi-ren.
Hỏi
rằng: “Cô có lo nổi cho hai con học cùng lúc cả hai trường hay không?”. Mẹ
Ma-va đáp rằng: “Chỉ ước vọng cho cháu thi đậu ở Sài Gòn. Học tới đâu hay tới
đó. Hết tiền thì tính sau”. Để
có những phút giây ngồi với con trong ngôi chùa Vạn Thiện (Q.5, TPHCM) cho thí
sinh ở miễn phí, mẹ Ma-va phải bàn với chồng chạy vạy vay mượn những người
trong làng được 2 triệu đồng cho con đi thi.
Nhà
làm rẫy, chỉ 3-4 sào hồng. Thời tiết thuận lợi thì làm ăn cũng được. Có năm thu
được 10 triệu tiền hồng. Vay mượn thì có 2 cách: trả lãi và trừ vào hàng hóa.
Ma-va chọn cách đến mùa hồng thì bán rẻ cho người ta. Tất cả cũng chỉ muốn con
mình có cái chữ, để không còn nghèo, không còn buồn như bố mẹ khi không hiểu
con chữ.
Lần đầu
đến Sài Gòn, hai mẹ con cứ bỡ ngỡ. Trước khi đi, người làng Ha-ma-sin dặn dò đủ
thứ, từ chuyện ở thành phố hay có cướp giật, người ta không chỉ đúng địa chỉ,
đồ ăn đắt đỏ và đặc biệt người làng không tin cô bé Xi-ren ngăm đen của làng có
thể học lại con gái thành phố. Nhưng Xi-ren tin rằng: “Mấy bạn ở thành phố cũng
học chương trình như em mà thôi”.
Hai
mẹ con từ khi vào ở trong chùa thì cứ ở riết
cứ không dám đi đâu. Mẹ Ma-va nói rằng: “Không sợ gì hết,
chỉ sợ lạc mà thôi. Thật lạ, ở đây người ta nói tiếng khác mình”. Lần đầu tiên
hai mẹ con biết đến ăn chay là gì. Ở nhà, chỉ biết ăn rau trên rừng, lâu lâu
mới có thịt thú rừng. Đợt thi đại học sắp tới đây, Xi-ren được người chị dặn
dò: “Vô phòng thi phải thật bình tĩnh, câu nào dễ thì làm trước”. Hy
vọng, hai mẹ con Ma-va sẽ mang được con chữ về trên buôn làng xa xôi của mình.
Nguồn tin: Hiếu Hiền ( Dân Trí)
Ý kiến bạn đọc
Chùa Thành Lạng Sơn Diên Khánh Tự
Chân dung Thanh niên Sống đẹp năm 2024: Là thủ lĩnh "biệt đội" thợ xây lan tỏa sống đẹp ở vùng biên giới Việt - Lào
Team Việt Phi - Quang Linh Vlogs làm việc tử tế: Ủng hộ 600 triệu tiền mặt giúp đỡ bà con vùng bão lũ
Rapper Double2T nhận giải thưởng "Thanh niên sống đẹp 2024" với dự án đem ánh sáng tới vùng cao khốn khó
Các loại rau, củ, quả làm giảm creatinine, giúp thận khỏe
3 điều không nên tồn tại trong một gia đình, nếu không sẽ sớm lụi bại
Ban Từ thiện xã hội T.Ư cứu trợ trị giá 7 tỷ đồng đến người dân vùng lũ tỉnh Sơn La và Điện Biên
Vì sao cổ nhân lại nói: “Trà đầy khinh người, rượu đầy kính người”?
Lớp học Tiếng Anh đặc biệt của Phó trưởng công an xã ở Nghệ An
Anh "cửu vạn sách" miệt mài mang tri thức về nông thôn, lan tỏa văn hóa đọc
Chuyện cô giáo dốc sức làm từ thiện, giúp đỡ trẻ em nghèo vùng cao